Sài Gòn mưa…
Sài
Gòn mưa gió em ơi
Nước
tràn tràn mãi tôi ngồi nhớem
Cái
tình nhỏ bé mông mênh
Nghĩ
về quê mẹ lại thêm não lòng
Miền
Trung ruột thịt sóng gầm
Núi
non cũng lỡ, đất bằng cũng trôi
Nghĩ
rồi tôi lại trách tôi
Xa
quê để mẹ riêng ngồi ngóng mong
Nước
nguồn lai láng ruộng đồng
Thân
người trôi giạt một dòng tranh tre
Nhà
rường cũng đổ em nghe
Tiếng
than, tiếng khóc biết về nơi đâu
Tôi
ngồi ôm mặt cúi đầu
Nhớ
em nhớ mẹ xót đau xóm làng
Bởi
thân nghèo khó lang thang
Dật
dờ kiếm sống đã mòn bước chân.
27 tháng 11 năm 2010
Hồ Thị Hồng