Quê Mẹ ơi (1)
(Kính
dâng quê Mẹ dấu yêu)
Đất
trời bỗng nổi cơn giông bão ,
Quê nhà
tan tác một chiều Thu
Gíó gào
thét kéo giông bão tới
Bao
đau thương phủ kín quê nhà ,
Bến
Hàn Giang cuồn cuộn sóng tràn dâng
Gió
Sơn Chà gào thét nổi bi ai
Đám
mạ non chưa lớn đã nát rồi …
Trời
đất ơi ! thiên tai đâu giáng xuống ,
Quê
Mẹ hiền,ôi lắm nổi truân chuyên
Lòng con
trẻ, xứ người đau ghê lắm .
Lũy
tre làng chiều Thu vi vu hát
Bài tình
ca ru hời của Mẹ già
Ôi
cảnh êm đềm còn đâu hở Mẹ
Ở
nơi đây hằng đêm con nguyện cầu ,
Cho quê
nhà vượt khỏi nổi bi ai …
Đà
Nẵng xưa ơi ,
Hàn Giang bến đợi ,bến
chờ …
Mỹ
Khê cát trắng …
Quận
Ba hiền hòa
Cho ta
gởi gấm nổi lòng
Nhớ
về quê Mẹ đong đầy xót xa ……
Quê Mẹ ơi (2)
Mùa Thu
trước quê mẹ chìm trong gió bão….
Vết
đau thương chưa xóa được lòng
người,
Quê
mẹ ơi ! sao lắm nổi truân chuyên ?????
Bao cay đắng
ngập lòng người viễn xứ…..
Nay Thu
về lá chưa đủ đổi màu ,
Quê
mẹ lại ngập chìm trong biễn nước .
Mưa
gào thét như lòng người khốn khổ,
Nước
dâng cao cuồn cuộn thật vô tình .
Quê
mẹ tôi đã làm gì nên tội ?????
Bao
tội lỗi hình như dều giáng xuống ,
Đà
Nẵng ơi, sao lắm cảnh tai ương ????
Cho
phố nhỏ thôi không còn yên tỉnh…..
Bến
Hàn Giang động lòng tuôn nước mắt ,
Lũ
trào dâng ngập cả lối đi về.
Vết
tan thương Thu qua chưa lành hẵn .
Tiếng
khóc than trong đêm còn thổn thức ……
Nay Thu
về, trăng chưa tròn vành vạnh,
Nước
dâng cao cuốn mất cả làng tôi…..
Trời
chẵng thương nên hành tội mỗi năm .
Thu quê
tôi hồi đó thật yên lành ,
Trăng
và gió hát khúc ca lãng mạng ,
Và Thu
đến để tình người say đắm .
Nhưng
than ơi, hai lần Thu trở lại,
Là hai
lần quê mẹ chịu đớn đau….
Ôi xót xa
cho lòng người xa xứ,
Xin
cuối đầu ,mong ơn trên gia hộ ,
Cho quê
nhà sớm được cảnh an vui …..
Belgique
Tuyết Phan Sông Hàn