NGƯỜI
VỀ
Trời đang
nắng bỗng dưng mưa
Phải chăng
bất chợt gió đưa người về
Gió mây
quên cả lời thề
Trách trời
sao lại mưa chiều tháng ba
Người về
lạc dấu phương xa
Tháng năm
đi mãi phai tàn sắc
hương
Người về
vương chút phong sương
Mưa lau
sạch lớp bụi đường người đi
Biết rằng
duyên nợ còn chi
Dấu yêu
ngày cũ qua đi mất rồi
Người về
muộn lắm tình tôi
Áo em
giờ cũng phai rồi mùa xưa
Người về
nhuộm tím cho vừa
Ngàn câu
thơ lại một lời xót đau
Mây đi
khắp nẻo về đâu
Mang theo thương nhớ để sầu cho nhau
Người về
mưa gió theo sau
Mưa rơi
nặng hạt không ngăn lối về
Gặp nhau
giây phút rồi đi
Sao mưa ai oán nỗi
gì chẳng thôi
Mưa ơi
mưa hãy ngừng rơi
Để người
đi bớt cô đơn đường về
Kim Vui