Một
thoáng nhớ về …
(Thân
tặng các bạn Hồng Đức & Phan Châu
Trinh)
Nhớ
khi xưa cắp sách đến trường ,
Anh
theo đủng đỉnh đằng sau sớm chiều ….
Bực
mình, nhưng vẫn thấy vui vui,
Hôm
nào không thấy cái đuôi cũng buồn …..
Một
hôm, trời bỗng đỗ mưa rào,
Cái
đuôi muốn ké chung dù với tôi…
Tôi
bèn trừng mắt không cho nhé,
Cái
đuôi lủi thủi đội mưa đi về….
Hôm
sau không thấy cái đuôi theo,
Âm
thầm đếm bước chân tôi đến trường ….
Lần
đầu ,tôi bỗng thấy mất đuôi ,
Ngó
lui tìm kiếm loanh quanh mà buồn …
Một
ngày, rồi lại hai ngày qua,
Đằng
sau tôi vẫn trống trơn mà rầu….
Ba
ngày ,rồi lại bốn ngày đếm ,
Cái
đuôi đâu mất sao không theo mình ???
Nghe
đâu, anh bịnh bởi dầm mưa,
Tại
tôi ác qúa không cho chung dù….
Lòng
đau hối hận mong gặp lại,
Rồi
hứa từ đây chấp nhận người….
Một
hôm vừa mới tan trường ra,
Thấy
anh đứng dưới gốc cây
cổng trường …
Tay
ôm tập vở xôn xao đợi chờ,
Tim
tôi như có nắng vàng
reo vui….
Từ
đây ,tôi chẵng kiêu sa nữa,
Để
đuôi gắn với bước chân chung đường …
Belgique
,một ngày đầu Xuân 2009
Tuyết
Phan Sông
Hàn
|