KHINH
BẠC
Ngươi bảo ta là kẻ
dở hơi
Rượu bầu
thơ túi sống
khơi khơi
Cứ mơ cứ mộng
đâu đâu ấy
Xem cả trần gian một
cuộc chơi !
Ngươi bảo ta là đứa
cứng đầu
Ương ương bướng bướng ngán gì đâu
Bán trời bán đất không văn tự
Thế sự
hơn chi một
chén sầu
!
Ngươi bảo ta là kẻ
ngông cuồng
Hận mình
mạt lộ phải
buông cương !
Nhìn bằng nửa mắt đời ô trọc
Một lũ tham ô một
lũ tuồng
Ngươi bảo ta cà gật
cà tàng
Chẳng hề
chức tước
chẳng thèm quan
Cứ hoài làm đứa
khu đen mãi
Làm kẻ
anh hùng đứng bán
than !
Ngươi bảo ta là kẻ
dại khờ
Đem tâm đem óc nắn thành thơ
Tưởng đâu
thiên hạ thi nhân cả
Đem tặng
! Tri âm vẫn mịt mờ !
Thôi mặc ngươi ! Đường ta ta đi !
Đế vương hành khất khác nhau gì ? !
Hồn ta vẫn
ngát ngàn hoa nở
Tiếu ngạo
nhân gian một tiếng “ khì “ !
TRẦN HOAN TRINH
|