GỞI EM
Lam Hà
(Cảm tác khi đọc
bài thơ “GỞI ANH” của HỌA MI)
Công chúa trong rừng mãi ngủ
say,
Nhiều,
nhiều cái bướm lượn bay bay.
Hương hoa
khoe sắc, tình rung động,
Anh, Mán
trong rừng, ngỡ bức tranh.
Anh, Mán
trong rừng, ngỡ bức tranh,
Lén nhìn,
ngưng thở, chiều qua nhanh.
Sợ
em tỉnh giấc, tàn cơn mộng,
Vỡ
giấc mơ vàng, em giận anh.
Vỡ
giấc mơ vàng, em giận anh,
Núi
sông xa cách vạn muôn lần.
Anh không còn thấy em nằm
ngủ,
Hai buổi đi về đếm cỏ tranh.
Hai buổi đi về đếm cỏ tranh,
Sương thu
lạnh-lẽo, khói xây thành.
Anh nằm chỗ cũ tìm hơi ấm,
Em đã đi rồi, em có hay?
Em đã đi rồi em có hay?
Rừng chiều cô tịch, bướm ngừng bay.
Suối khô, dòng
cạn buồn không chảy,
Lơ-lững
đầu non mảnh trăng gầy.
Lơ
-lững đầu non mảnh trăng gầy,
Rồi
tàn, xế, lặn sau cái cây
Anh đi cái cỏ còn rưng rức,
Nửa
mảnh trăng gầy nặng cái vai.
Nửa
mảnh trăng gầy nặng cái vai,
Nửa kia còn lại gởi cho ai?
Cỏ tranh vàng úa tình u-uẩn,
Cổ
tích ngày xưa khó nhạt phai.
Cổ
tích ngày xưa khó nhạt phai,
Hỏi
ông thần núi tình anh sai?
Núi bảo
anh rằng duyên trời định:
Ngọc
nữ, tiên đồng, số rẽ hai
Lam Hà (PCT66)
August 31, 2012
|