CỐ NHÂN
Bỗng chiều nay gặp em cuối phố
Tay vịn vai chồng tay dẫn con
Em vẫn đẹp như hồi thiếu nữ
Thêm chút đa tình bỡi phấn son !
Bỗng thấy buồn cao ngút tận
trời
Mình hai số phận , hai cuộc
đời !
Ngày xưa cứ ngỡ bên nhau nhỉ
Đâu biết hai thuyền hai bến
thôi !
Đã một thời si mê đắm say
Ta mình riệng cả thế gian này
Một trăm non ái còn chưa đủ
Một triệu sông ân cũng chửa đầy !
Cháy bỏng bờ môi mới sớm hôm
Vòng lưng thon còn nóng tay ôm
Em là biển nhớ trời thương mến
Và cả bao nhiêu nỗi giận hờn !
Sao bây giờ bỗng lại ngập
ngừng !
Ta mình gặp gỡ giống người
dưng
Người thì cúi mặt người nhanh
bước
Một cái nhìn thôi thấy cũng không !
Chỉ một ngày cũng đủ trăm năm
!
Huống ta mình suốt cả thanh
xuân
Đã đành hương lửa ba sinh lỡ
Đời vẫn còn đây một thuở tình
!
Chưa đêm nào buồn như đêm nay
!
Uống một hơi hết ly rượu đầy
Cố nhân ! Em có bao giờ nhớ
Cái nụ hôn đầu hôn đắm say ! !
Huế , Xuân 2015
TRẦN HOAN TRINH
|