CHÁY BỎNG
NHƯ LỬA MẶT TRỜI
Có bao nhiêu
lá trong rừng thẳm
Mấy cát trên bờ những bến sông
Ta cũng thương mình như thế đó
Chang chang cả trí óc tim lòng
Ta vẫn thả hồn đi trên mây
Nổi trôi theo con nước vơi đầy
Mình như bão táp cuồng phong ấy
Cuốn hút ta thành sương khói
bay
Ta cũng như lòai bươm bướm đêm
Thấy mình là cứ cuống hồn lên
Đâm đầu vào lửa cho thiêu cháy
Biến cả thân như một ngọn đèn
Cứ đốt đời cho cháy thành than
Chưa kịp vui cuộc vui đã tàn
Lại chờ mình trên nghìn bến đợi
Lại tìm mình trên khắp thế gian
Mình cứ chập chờn như ma trơi
Ta bừng bừng trăm ngọn lửa trời
Từng đêm gió thổi qua song lạnh
Ta nhớ mình nghe đến rã rời
TRầN HOAN TRINH
|